Iraq triển khai một loạt các thỏa thuận dầu khí lớn với Trung Quốc

15:15 | 26/06/2020

|
(PetroTimes) - Trong bối cảnh khủng hoảng giá dầu, thêm vào đó sức ép của Mỹ đã đẩy Iran và Iraq vào khối quyền lực Trung - Nga. Tuần trước, Ủy ban Đầu tư Kinh tế và Quốc hội Iraq đã xem xét lại các thỏa thuận Trung-Iraq đạt được vào tháng 9 năm ngoái trong chuyến thăm của Thủ tướng Iraq lúc đó là Adel Abdul Mahdi tới Bắc Kinh với mục đích mở rộng khoản đầu tư 20 tỷ USD của Trung Quốc tại Iraq bên cạnh km ngạch thương mại hàng hóa 30 tỷ USD hàng năm giữa hai nước.
iraq trien khai mot loat cac thoa thuan dau khi lon voi trung quocSonatrach và Total làm mới quan hệ đối tác trong lĩnh vực LNG
iraq trien khai mot loat cac thoa thuan dau khi lon voi trung quocAlgeria thay Bộ trưởng Năng lượng do khủng hoảng dầu mỏ
iraq trien khai mot loat cac thoa thuan dau khi lon voi trung quoc
Lễ ký các thỏa thuận trong chuyến thăm của cựu Thủ tướng Iraq Adel Abdul Mahdi tới Bắc Kinh năm 2019

Trung Quốc và Iraq đã ký 8 bản ghi nhớ chính, bao gồm việc thăm dò và phát triển ngành dầu khí hầu như không giới hạn; cung cấp vật liệu, công nghệ và dịch vụ; và xây dựng cơ sở hạ tầng rộng lớn trong 20 năm tới. Điều này phù hợp với chương trình “Một vành đai, một con đường” (OBOR) của Trung Quốc. Hợp tác Trung - Iraq bắt đầu một cách rõ ràng vào tháng 10 năm ngoái, với thông báo từ Bộ Tài chính Iraq rằng nước này đã bắt đầu một chương trình xuất khẩu 100.000 thùng dầu mỗi ngày (bpd) sang Trung Quốc như một phần của thỏa thuận. Các công ty Trung Quốc Zhenhua Oil và Sinochem là nhà nhập khẩu dầu của Iraq. Việc tài trợ cho tất cả các thương vụ xuất nhập khẩu này được thực hiện bởi Tập đoàn bảo hiểm tín dụng và xuất khẩu Trung Quốc China Export and Credit Insurance Corporation.

Theo các nhà quan sát, “model” của Trung Quốc trong các kế hoạch toàn cầu như thế này trước hết là mở rộng hỗ trợ cho một khu vực cụ thể cần trợ giúp nhất, sau đó tận dụng điều đó để vào tất cả các khu vực khác phục vụ cho dự án “Một vành đai, một con đường” của mình.

Sri Lanka là một ví dụ điển hình cho “model” này của Trung Quốc. Bắc Kinh bắt đầu đẩy mạnh vào nước này bằng cách cấp các khoản vay không giới hạn cho cựu Tổng thống Mahinda Rajapaksa, cho dự án phát triển cảng Hambantota. Dự án này - như người Trung Quốc biết rõ - có rất ít cơ hội thành công và khi không thể tạo ra bất kỳ hoạt động kinh doanh quan trọng nào đã khiến Rajapaksa mất chức. Chính phủ mới không thể đáp ứng nhu cầu trả nợ. Tại thời điểm đó, Chính phủ Sri Lanka có rất ít sự lựa chọn ngoài việc bàn giao cảng cho Trung Quốc (cộng thêm 15.000 mẫu đất xung quanh khác) trong thời gian ít nhất 99 năm. Hambantota có thể vô dụng như một cảng tiêu chuẩn để có thể kiếm ra tiền, nhưng đối với Trung Quốc, nó có ý nghĩa chiến lược to lớn, đi ra các tuyến đường biển lớn của Nam Á và trong tương lai sẽ cho phép thành lập một cơ sở sử dụng kép: thương mại và quân sự dành cho hải quân.

Với Iraq, bên cạnh việc được giảm giá dầu đáng kể từ Iraq (và giá dầu và khí đốt từ Iran, theo thỏa thuận trước đó), Trung Quốc sẽ được phép xây dựng các nhà máy ở Iraq (và Iran), với việc xây dựng hệ thống cơ sở hạ tầng hỗ trợ (đường sắt - quan trọng nhất đối với OBOR). Tất cả được giám sát bởi chính nhân viên quản lý từ các công ty Trung Quốc trên mặt đất ở Iraq. Những công ty Iran và Iraq sẽ làm việc với CRRC Trung Quốc và Rosoboronexport của Nga - chuyên xuất khẩu vũ khí và các thiết bị, công nghệ, dịch vụ thương mại và quân sự.

Cơ sở hạ tầng đường sắt ở Iraq sẽ được xây dựng sau khi Trung Quốc hoàn thành mạng lưới ở Iran, cho phép vận chuyển tất cả các sản phẩm sản xuất từ ​​Trung Quốc. Trong bối cảnh này, tháng 8 năm ngoái Iran đã ký hợp đồng với Trung Quốc để thực hiện dự án điện khí hóa tuyến đường sắt chính dài 900 km nối liền thành phố Tehran đến thành phố Mashhad phía đông bắc. Thêm vào đó là kế hoạch thiết lập một tuyến tàu cao tốc Tehran-Qom-Isfahan, mở rộng mạng lưới lên phía tây bắc thông qua Tabriz. Tabriz, nơi có một số vị trí quan trọng liên quan đến dầu, khí đốt và hóa dầu, và điểm khởi đầu của đường ống dẫn khí Tabriz-Ankara, sẽ là điểm mấu chốt của 2.300 km "Con đường tơ lụa" nối Urumqi - Tân Cương, thủ phủ phía tây Trung Quốc đến Tehran, và kết nối Kazakhstan, Kyrgyzstan, Uzbekistan và Turkmenistan theo con đường này, sau đó qua Thổ Nhĩ Kỳ để tới châu Âu.

Iraq đã nghiên cứu các luật mới nhằm điều chỉnh hoạt động của một cơ quan tái thiết, mà chức năng chính là cho phép Trung Quốc thực hiện các kế hoạch của mình mà không gặp cản trở. Tất cả những sáng kiến ​​này là giải pháp duy nhất để Iraq có cơ hội khắc phục trong thời gian ngắn cho các vấn đề tài chính và an ninh đang diễn ra ở Iraq và Trung Quốc và Nga có thể hỗ trợ nhiều hơn cho Iraq.

Baghdad và Tehran cho rằng, tiền, thiết bị và công nghệ của Trung Quốc cho phép Iraq tăng dần sản lượng dầu của mình lên mức 7 triệu bpd được nhắm mục tiêu vào cuối năm 2022, và sau đó là con số mục tiêu 9 triệu bpd. Trước đây là từ 7 triệu bpd đến 12 triệu bpd vào cuối năm 2018, trước khi có những biến động ở khắp đất nước Iraq. Quan trọng hơn, nó cũng sẽ cho phép Iraq tiến lên với việc xây dựng Dự án cung cấp nước biển chung (CSSP), trong trường hợp không có ExxonMobil của Hoa Kỳ. Trước khi ExxonMobil rút ra, dự án cung cấp nước biển với quy mô nhỏ hơn dự kiến là dự án chung giữa Exxon và CNPC Trung Quốc. Hiện Trung Quốc cho rằng họ có thể tiếp nhận toàn bộ dự án bởi dự án này phù hợp với mục đích “Một vành đai, một con đường” của Trung Quốc, vì nó bao gồm cả việc xây dựng đường ống dẫn dầu, kho chứa và trạm bơm. Ngoài ra, Trung Quốc sẽ lấy tất cả số dầu mà Iraq có thể sản xuất.

Đối với Iraq, Trung Quốc là đối tác chiến lược lâu dài. Con số 10 tỷ USD chỉ là bắt đầu, với số lượng dầu hạn chế để cung cấp tài chính cho một số công trình hạ tầng cơ sở. Tài trợ của Trung Quốc sẽ tăng cùng với sản lượng dầu thô của Iraq và sẽ được sử dụng cho các mục đích xây dựng, đầu tư, tái thiết,…

Ngọc Linh

Theo Oilprice